Đây là thơ BẠI CẰM LƯỢN của tác giả Hữu Tiến, trong thơ Ban biên tập đã thay nội dung
Mủa xuân thành Rì chiêng
Tôi (đôi) thành Sloong
Cốc mác tào (gốc quả đào) thành Cốc mạy phăng (gốc cây đào)
TÀY NGỮ
Rì chiêng pi cón Mì sloong slao báo Nẳng tẩư cốc mạy phăng hết lượn Sloong cần doại hẩư căn Bại cằm lượn mjạc tồng nặm luây Bại cằm lượn lủng bặng hai slíp hả Co mác tứn nhỏt khiêu Bjooc liện phung phú phí
Rì chiêng pi lăng Mẻ lủc slao lồng lảng lèo phua Lạo lủc báo cốn đeo, cốn toọc Pây xa cằm lượn cáu Co mác bấu buốt bâư Bjooc páy phông sắc nậu. |
VIỆT NGỮ
Mùa xuân trước Có đôi trai gái Ngồi bên nhau dưới gốc đào hát lượn Họ trao cho nhau Những câu lượn vui như nước chảy Những câu lượn sáng như trăng rằm Cây đào lắng nghe Rì rầm hoa nở
Mùa xuân sau Người con gái đội nón về nhà chồng Có chàng trai lủi thủi một mình Đi tìm câu lượn cũ Cây đào rưng rưng Hoa không nở. |