CHƯƠNG IV: CÂU
IV.II CÂU ĐẶC BIỆT
Câu đặc biệt là loại câu không thể chia ra được chủ ngữ và vị ngữ. Thí dụ:
- Phân (mưa)
- Chử! (phải!)
- Đây lai! (đẹp quá)
Như trên đã nói, câu đặc biệt không thông dụng. Người ta chỉ dùng nó trong một số trường hợp nhất định, như muốn cho lời nói được mạnh mẽ, ngắn gọn. Sau đây là những trường hợp hay gặp:
A. KHI GỌI, KHI ĐÁP
- Pú! (ông!)
- Chài ơi! (anh ơi!)
- Chử dá! (phải rồi!)
B. KHI GỌI HAY KHI ĐUỔI SÚC VẬT CŨNG CÓ THỂ DÙNG CÂU ĐẶC BIỆT
- Hùi hùi! (tiếng đuổi gia súc!)
- Ực dúi! (tiếng gọi lợn!)
C. KHI BIỂU THỊ NHỮNG SẮC THÁI TÌNH CẢM KHÁC NHAU: Vui buồn, đau đớn, sợ hãi, căm tức, ngạc nhiên…
- A rổi nó! (úi chà chà!)
- Bân đin ơi! (trời đất ơi!)
- Cả rại á! (thật đấy à!)
D. KHI BIỂU THỊ SỰ TỒN TẠI, XUẤT HIỆN HAY MẤT ĐI CỦA SỰ VẬT
- Tàu bên! (máy bay!)
- Lẹo dá! (hết rồi!)
- Rỏn chằng chằng (kêu ầm ĩ)