Dưới đây là bài thơ trích từ tuyển tập của nhà thơ Mã Thế Vĩnh
—————————————
Ngòa dìn păy slon địa lí
Thày giáo cạ vẻ tỉ tò
Vẻ đin hây pì Phja Giang slung cải
Tàng tàu Đồng Đăng pjót Thủ đô
Vẻ đay pjoòi huốt tồng mội tỉ
Vẻ tằng búng lằu dỉ bắn thâng
Vẻ tằng lai không lằu xằng chắc
Páy hăn rọ lai slắc đen khao
Bởi pằy tha lằu tồng tha boót
Bắn mì Đảng hẩư mác tha khan!
Nạy dỏm khửn “bảng đăm” hăn quảng
Hăn mác chác chặp chặy đoỏng đông
Hăn nà tổng pắn foòng kheo xíc
Hăn slín tẳng tò vắc mừ căn
Cáp chình nhỉ noỏc thôn khẩu phố
Hẩư đén điện rủng nả mội ông
Hẩư rườn rườn ngọa đeng sình phớc
Ngầu ỉnh nặm hất slớng tẩư bân
Pất sáy chang xum bom slẻ píc
Vằn sân sooi mảy mác khoót ăn
Kẻng Hợp tác phja fèn toỏng fạ
Vằn fằy khả phử moóc sleng slău…
“Khai thiên lập địa” nầư hăn quá!
“Mò phớc vài đeng” khớc pận vằn
Chang “tỉ tò” hả pi tẳng có
Cần, máy nảo njểt cáp heng sluông
Chầm tằng tỉ phuông vằn vằn táng
Pjến khoái tồng tỉ tỏ đin hây…
Sloong mừ nắt vẻ slim hôn hỉ
Toói tha dỏm pắc pí xẩư quăy
Hăn thiên tỉ Lạng Sơn tuối mấư
Tằng miền Bắc khỉn khái quang vinh!
———————————————-
Bản dịch tiếng Việt:
Hôm qua tôi học địa lý
Thầy giáo vẽ bản đồ
Vẽ quê tôi có Mẫu Sơn nghìn thước
Đường sắt Đồng Đăng thước bốn về Thủ đô
Vẽ cho giống, tay tô đậm nét
Vẽ những nơi tôi không hề biết
Vẽ những vùng tôi chưa hề trông
Trắng, đỏ, xanh… lòng tôi chưa phân rõ
Bởi trước kia bóng tối đã ăn mòn
Đời tôi chưa có mắt tiên của Đảng!
Hôm nay hai mắt nhìn trên bảng
Thấy rừng hồi san sát chen cây
Thấy đồng xanh lúa lay sóng biển
Thấy đồng quang cột điện dang tay
Bắt tình cảm đó đây khỏi nhớ
Bắt đèn điện thay thế sao xa
Thấy bản trong sân nhà lát mới
Ngói đỏ tươi bên suối soi mình
Thấy vịt đàn trong hố bom đuổi cá
Thấy xuân về hối hả trên cây
Kẻng vang hồi rừng lay núi chuyển
Giục mây đi mây quyện khói bay
Ngàn năm ơi – Trâu cỏ không có tiếng
Ngày hôm nay trâu sắt cười vang
Mở tốc độ trên bản đồ 5 năm xây dựng
Thấy tương lai về xã hội với lời ca
Đó là bản đồ quê hương đổi mới!
Hôm nay tôi vẽ với lòng phấn khởi
Với đôi mắt sáng khắc niềm tin
Với đôi chân từng bước tiến lên
Với cả đời tôi một lòng tất thắng
Xứ Lạng, Xuân 1961
Mã Thế Vinh